Quầy bán nước chanh của con gái

Một ngày nọ, con gái của tôi, Sophia, thổ lộ rằng con bé muốn mở một quầy bán nước chanh.
Vì bản thân tôi không thực sự thích thú gì cho lắm việc phải dành một phần thời gian nghỉ ngơi quý báu vào cuối tuần để đi bán nước chanh, tôi đã cố gắng nói chuyện với con bé để giúp nó hiểu rằng nó sẽ phải mất rất nhiều công sức vào việc pha chế nước chanh, mua ly tách, và hàng đống những thứ tương tự phải làm khi muốn bắt đầu mở quầy hàng.
Mặc kệ tôi ra sức thuyết phục, Sophia vẫn không chịu thay đổi quyết định. Con bé đã quyết định nhúng tay vào việc kinh doanh và không gì có thể cản nổi nó.
Vì vậy, tôi đành chịu thua và chấp nhận sẽ trở thành người tài trợ vốn cho việc khởi nghiệp của Sohpia. Tôi quyết định rằng ít nhất thì đây cũng là một cơ hội tốt để dạy con bé về việc tính toán tiền bạc, những nguyên tắc kinh doanh căn bản nhất và một số thứ tương tự.
Chúng tôi ngồi xuống với một cuốn sổ và bắt đầu viết một kế hoạch kinh doanh nho nhỏ.
Không mất nhiều thời gian để Sophia bắt đầu trở nên hoàn toàn mất kiến nhẫn với những nỗ lực của tôi trong việc làm cho con bé hiểu về cấu trúc giá và ROI. Con bé nhìn tôi và nói:
“Nhưng bố ơi, con chỉ muốn làm nước chanh rồi đem cho người khác uống thôi. Hàng xóm của chúng ta rất tốt bụng, con chỉ muốn làm ít nước chanh cho họ uống thôi.”
Chà! Bạn nói được gì về điều này nhỉ?
Con bé đã hạ gục tôi bằng cách “lật ngược tình thế” hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tượng của tôi.
Đột nhiên, quầy nước chanh giờ đây lại mang một ý nghĩa hoàn toàn khác.
Sau đó chúng tôi đành dẹp bỏ kế hoạch kinh doanh. Sophia thiết kế bảng hiệu và vợ tôi giúp con bé pha một bình lớn nước chanh.
Ngay lúc chúng tôi chuẩn bị mở cửa quầy hàng, Sophia chạy vụt ra từ hiên sau nhà với một nhánh bạc hà mà con bé đã cắt từ một cái chậu cây.
“Chúng ta có thể bỏ bạc hà vào nước chanh không?”- con bé hỏi, “Con muốn làm cho nước chanh của mình có thêm hương vị thật đặc biệt”
Trong vòng vài phút, một trong số những hàng xóm của chúng tôi đã nghe về câu chuyện kinh doanh thú vị của Sophia, đến với 50 xu để mua một ly nước chanh. 50 xu gấp đôi giá mà ban đầu con gái tôi định bán.
“Nhưng nước chanh miễn phí mà cô!” Sophia nói với cô ấy.
Cô ấy đáp “Không sao mà. Cô chỉ muốn trả tiền cho nước chanh của cháu thôi.”
Không biết nên làm gì với số tiền đó, Sophia bỏ nó vào chiếc cốc và để chiếc cốc lên bàn (nơi mà mọi người đều có thể thấy).
Sau đó không lâu, có thêm nhiều hàng xóm của chúng tôi đến, mỗi người mang cho con bé ít nhất là 50 xu. Khi một chiếc xe chạy vụt qua, con bé nhảy lên nhảy xuống và la toáng lên “nước chanh miễn phí đây!” hy vọng họ sẽ dừng xe.
Hầu hết không chiếc xe nào dừng lại. Nhưng, có một lần, một chiếc xe dừng lại thật và tài xế đưa cho con bé 3 đôla để mua một ly nước chanh – gấp 1,100% so với cái giá 25 xu mà tôi – bố con bé – đã định ban đầu.
Cuối ngày hôm đó, Sophia đã thu được một khoản tiền “khổng lồ” 8 đôla với quầy nước chanh “miễn phí” của mình.
Khi mọi thứ đã hoàn tất, tôi nhận ra rằng mặc dù những bài học kinh doanh ban đầu của tôi đã không giúp ích được gì cho Sophia, tôi lại học được rất nhiều kinh nghiệm marketing từ quầy nước chanh của con bé.